Hi,
tôi là Hưng.
Chỗ này không có gì đặc biệt.
Chỉ là nơi tôi để lại vài điều đã suýt quên –
như cái cách người ta buộc sợi dây vào cổ tay để khỏi đánh rơi chính mình.
Những điều ấy có khi là một mẩu chuyện cũ,
rơi ra từ túi áo của một ngày đã qua,
hay một dòng chữ từng được viết trong im lặng –
khi con chữ còn chưa kịp khô, mà lòng đã khép lại như một trang vở cũ –
để lại dấu gấp nhẹ, ở một đoạn mình từng nghĩ sẽ quay về.
Tôi ở đây – Sài Gòn.